Có thời gian anh thường xuyên đi lại giữa TP.HCM và Singapore. Dù là người Việt Nam nên hiểu rất rõ về đất nước mình nhưng tôi vẫn không khỏi bức xúc với thủ tục nhập cảnh tại sân bay Đồn Sơn Nhất. Nếu đã từng trải nghiệm dịch vụ tại sân bay TP.HCM, bạn sẽ đồng ý rằng dịch vụ này còn nhiều điều chưa được mong muốn, thậm chí du khách bản địa cũng cảm thấy không hài lòng và bực bội. Đừng nói du khách nước ngoài đến Việt Nam với tiêu chuẩn riêng của họ.
Để rõ ràng, mình xin liệt kê tất cả các thủ tục cần làm sau khi từ Singapore về TP.HCM:
Khi làm thủ tục nhập cảnh, hàng dài hàng chục người chen chúc kín phòng, mỗi lượt khách cách nhau 2-5 phút. Như vậy, tôi phải đợi hơn nửa tiếng mới đến được quầy. Cuối cùng khi đến lượt tôi đăng ký, phải mất một lúc lâu vì tôi có tên chung và cần máy tính tải một số dữ liệu. Máy tính mà viên chức sử dụng đã cũ và lỗi thời, điều này giải thích cho thời gian chờ đợi lâu.
Sau khi hoàn thành các thủ tục nhập cảnh, tôi đối mặt với cơn ác mộng “nhận lại hành lý”. Hàng đợi hành lý của tôi rất dài. Điều này không có gì lạ đối với những ai đã từng bay ở Việt Nam (cả chặng bay nội địa và quốc tế). Nói chung, mọi người đều phải chờ đợi và không có ích gì khi muốn quá trình diễn ra nhanh chóng.
Cuối cùng khi tôi ra khỏi sân bay, tôi không thể nghỉ ngơi vì tôi vẫn phải bắt taxi để đi vào thành phố. Điều này thật không may cho những người có nhiều hành lý, vì tài xế sẽ tính phí gấp đôi cho những vali phụ. Đây là một tình huống rất đáng thất vọng. Tôi đi nhiều nên biết giá một chuyến xe bao nhiêu và có kinh nghiệm “cạ cứng” để tránh bị ép giá vô lý. Nhưng những du khách lần đầu đến Việt Nam sẽ cảm thấy thế nào nếu họ cảm thấy mình bị “lừa đảo” khi đặt chân đến đất nước này?
Nhận thức được nạn taxi ở sân bay, tôi thường đi bộ đến nhà ga nội địa để bắt một chuyến. Nếu chỉ có một chiếc ba lô, tôi gọi xe ôm để tiết kiệm tiền. Tuy nhiên, đôi khi tài xế không được phép đón khách trực tiếp tại sân bay, vì vậy tôi phải đi bộ ra đường chính bên ngoài Đồn Sơn Country để đón khách. Ngay cả phần này của cuộc hành trình cũng thật khó chịu khi những người lái xe ôm theo tôi bất kể tôi có từ chối dịch vụ của họ thế nào đi chăng nữa.
Cuối cùng sau khi lên được một chiếc taxi và lấy lại hơi, tôi bị kẹt xe. Hãy nói rằng tôi đã hoàn toàn kiệt sức khi về đến nhà.
Nhưng ngược lại khi mình bay từ TP.HCM sang Singapore thì khi đến và ra sân bay mình phải điền vào Tờ khai nhập cảnh Singapore (SG Arrival Card) mới được thông suốt. Mọi thủ tục ở đó rất thuận tiện khiến tôi thoải mái và thư giãn.
Nói chung, ai đi du lịch để vui chơi, thư giãn đều không muốn cảm thấy mệt mỏi. Nhưng làm sao khách du lịch đến Việt Nam có thể duy trì một thái độ tích cực khi bắt đầu chuyến đi của họ đã đầy rắc rối và thất vọng? Làm thế nào chúng ta có thể buộc họ trở lại đất nước của chúng ta?
“Người hâm mộ truyền hình khiêm tốn đến mức khó chịu. Tổng chuyên gia Twitter. Người đam mê âm nhạc cực đoan. Người sành Internet. Người yêu truyền thông xã hội”.